(Tiếng Việt)

    The Boy With A Bad Temper

There once was a little boy who had a bad temper.  His father gave him a bag of nails and told him that every time he lost his temper, he must hammer a nail into the back of the fence.  The first day the boy had driven 37 nails into the fence.  Over the next few weeks, as he learned to control his anger, the number of nails hammered daily gradually dwindled down.  He discovered it was easier to hold his temper than to drive those nails into the fence …  Finally the day came when the boy didn’t lose his temper at all.  He told his father about it and the father suggested that the boy now pull out one nail for each day that he was able to hold his temper.  The day passed and the young boy was finally able to tell his father that all the nails were gone.  The father took his son by the hand and led him to the fence.  He said, “You have done well, my son, but look at the holes in the fence.  The fence will never be the same.  When you say things in anger, they leave a scar just like this one.  You can put a knife in a man and draw it out.  It won’t matter how many times you say I’m sorry, the wound is still there.” 

A verbal wound is as bad as a physical one.  Friends are a very rare jewel indeed.  They make you smile and encourage you to succeed.  They lend an ear, they share words of praise and they always want to open their heart to us.

 

Cậu bé nóng tính

Chuyện kể rằng, có một cậu con trai nhà nọ, tính t́nh rất xấu và nóng nảy.  Một hôm, cha cậu đưa cho cậu một bao đinh và bảo cậu, "Cứ mỗi lần cái tính khí xấu của con nổi lên, con phải lấy búa đóng một cây đinh lên cái hàng rào gổ ngoài vườn."

Ngày đầu tiên cậu đă đóng 37 cây đinh lên hàng rào và cứ tiếp tục như thế ....  Nhưng những tuần sau đó, cậu đă học được cách kiềm chế sự nóng giận của ḿnh và số đinh bị đóng trên hàng rào đă từ từ giảm dần.  Cậu ta đă nhận thấy rằng kiềm chế sự nóng giận của cậu dễ hơn là phải đóng đinh vào hàng rào.  Thế rồi những ngày tiếp sau đó, cậu con trai trẻ đă sửa đổi.  Cậu đă có thể làm chủ được bản thân và không c̣n phải đóng đinh lên hàng rào nữa.  Cậu ta đă nói lại với cha cậu về sự thay đổi này.  Người cha rất hài ḷng và đề nghị với đứa con trai, "Vậy th́ từ bây giờ, cứ mỗi một ngày mà con giữ được con người của con th́ con hăy ra hàng rào và nạy ra một cây đinh."

Ngày ngày trôi qua, cuối cùng cậu ta đă nạy lên hết tất cả các cây đinh bị đóng lên hàng rào.  Cậu thưa lại với cha.  Cha cậu cầm lấy tay con trai và dẫn ra sân vườn, đứng trước cái hàng rào, ông ta đă nói với con trai của ḿnh rằng, "Con rất đáng khen con trai của cha, nhưng con hăy nh́n lên bờ hàng rào xem, nó không c̣n được như trước nữa.  Trong lúc nóng giận con đă nói ra những điều không hay, không tốt, những lời lẽ đó để lại những vết thẹo trong ḷng người nghe như những vết đóng đinh trên hàng rào vậy.  Con đă thấy là con không cần cầm dao để đâm thủng ḷng họ, nhưng những lời nói không hay của con cũng như là những mũi dao vậy.  Cho dù con có giỏi xin lổi họ bao nhiêu lần, nó vẫn luôn để lại những vết đau.  Những lời nói xấu cũng tệ hại tương tự những hành động xấu."

Những người bạn tốt thật sự rất hiếm.  Họ mang lại cho chúng ta niềm vui, niềm động viên để ḿnh đi đến thành công, họ luôn sẵn sàng lắng nghe, họ chia sẻ với chúng ta những lời nói chân thành, họ luôn luôn muốn mở hết ḷng họ cho ta.

 

Dịch từ câu chuyện "The boy with a bad temper"

Đ.N.K.V.